Thứ Hai, 30 tháng 7, 2007

Dệt thảm

Con gái ơi! con đừng dễ dàng để những thứ mà con phải vất vả mới làm được bị ảnh hưởng bởi những đánh giá của mội người. Hãy tự đánh giá mình, và tất nhiên cũng đừng bao giờ đánh giá người khác quá dễ dàng con nhé.

Trong lớp học dệt thảm, tôi tự hào là người có tài nhất, chăm chỉ, sang tạo, tiếp thu nhanh hơn nhiều so với các bạn đồng môn. Thầy rất hài long về tôi

Một ngày kia, sau bao nhiêu cố gắng, tôi được thầy gọi lên và bảo: “Bây giờ là thời điểm con làm bait hi cuối cùng trước khi ta công nhận con thực sự là một người thợ thảm tài năng. Ta muốn con dệt một bức thảm mà ai cũng phải thấy đẹp, phải khen ngợi

Tôi làm việc ngày đêm và đem đến trình thầy một bức thảm tuyệt diệu. thấy xem qua rồi bào “con hãy đem bức thảm này ra treo ở giữa xưởng, để tất cả các bạn đồng học có thể chiêm ngưỡng. Hãy viết bên dưới bức thảm là tác giả sẽ biết ơn bất kỳ ai có thể chỉ ra những sơ suất trên bức thảm và đánh một dấu X vào chỗ lỗi đó”.

Tôi làm theo lời thầy. Chỉ sau 1 ngày bức thảm đã đầy những dấu X khiến tôi thất vọng. Tuy nhiên, thấy khuyên tôi đừng buồn mã hãy cất bức thảm đi. Độ một tháng sau ông lại bảo tôi đem tấm thảm cũ trưng ra giữa xưởng, nhưng dặn tôi lần này viết lời đề nghị mợi người hãy tự tay sữa lại những chỗ bị đánh dấu X trên tấm thảm.

Đến hơn 1 tuần sau, tôi xem lại bức thảm. Thật kỳ lạ, chẳng ai đụng đến tấm thảm. Đáp lại ánh mắt dò hỏi của tôi, thầy đáp: “Để làm một người thợ tài năng đem lại cho đời những sản phẩm độc đáo, con phải biết tự đánh giá mình. Rồi con sẽ thấy rằng nhiều người thích đánh giá người khác mà không nghĩ đến tar1ch nhiệm. Mọi người đánh những dấu X lên bức tranh đầu tiên của con vì đó là việc cần ít động não và tài năng nhất. Nhưng khi con đề nghị họsữa những sơ suất thì không ai làm nữa, vì họ sợ bộc lộ hiểu biết - những thứ mà họ không thể có. Họ quyết định tránh đi là hơn. Cho nên , còn đừng dễ dàng để những thứ mà con phải vất vả mới làm được bị ảnh hưởng bởi những đánh giá của mội người. Hãy tự đánh giá mình, và tất nhiên cũng đừng bao giờ đánh giá người khác quá dễ dàng”

Chủ Nhật, 15 tháng 7, 2007

Từ khi có con

Từ khi có con, mẹ không còn buồn rầu mỗi khi trời Sài Gòn xám xịt vì mưa gió. Bởi vì mưa làm cho không khí mát mẻ, con trai của mẹ sẽ ngủ ngoan.

Từ khi có con, mẹ trở thành nhà khám phá rất tài tình để tìm ra những ngõ ngách của Sài Gòn, phòng khi bị kẹt xe, mẹ có thể rẽ vào những ngõ ngách ấy mà về với con nhanh nhất.

Từ khi có con, mẹ thấy mình dũng cảm hơn rất nhiều, bởi mỗi sáng mẹ phải "đấu tranh" để chiến thắng cơn buồn ngủ của mình mà dậy trước 6g. Có thể điều này với người khác là chuyện bình thường, nhưng với mẹ, chuyện này là phi thường và cảm ơn con đã cho mẹ sức mạnh để chiến thắng bản thân.

Từ khi có con, mẹ mới thấu hiểu nỗi vất vả của người làm cha làm mẹ, mới biết yêu thương ông bà của con hơn. Nhờ sự hiện diện của con mà mẹ học thêm một bài học làm người sinh động nhất, thực tế nhất.

Từ khi có con, mẹ không còn trăn trở với câu hỏi “hạnh phúc là gì?”, bởi hạnh phúc của mẹ bây giờ chỉ đơn giản là được ngắm con say ngủ, được nghe con nói cười, được cảm nhận con lớn lên từng ngày, từng ngày bên mẹ.

Từ khi có con, mẹ đã lớn hơn, trưởng thành hơn rất nhiều...

Và mẹ biết rồi đây sẽ còn rất nhiều điều mẹ phải đổi thay - không chỉ là những thay đổi đơn giản mà mẹ kể cho con nghe trong bài viết ngắn này. Mẹ tin mẹ sẽ làm được tất cả khi có con bên cạnh. Mẹ cảm ơn con và yêu con rất nhiều!